Nhiều năm theo dõi trong nghiên cứu tim Framingham đã chỉ ra rằng mối quan hệ giữa huyết áp và tổn thương cơ quan đích liên quan tới 1 điểm “ở trên điểm này là tăng huyết áp và dưới điểm này là bình thường “. Đầu thế kỷ XX đã ước tính hợp lý rằng 140/90 mmHg là giá trị huyết áp có nhiều nguy cơ. Các công trình kinh điển của Perrera xuất bản trong tập đầu tiên của Tạp chí các bệnh mãn tính vào năm 1955 xác nhận rằng khi tăng huyết áp bền vững: huyết áp tâm thu> 140 mmHg hoặc huyết áp tâm trương > 90 mmHg làm tăng nguy cơ tử vong trong vòng 20 năm. Mặc dù thừa nhận nhiều nguy cơ khi cao huyết áp, nhiều người nghĩ rằng tăng huyết áp liên quan đến lão hóa là quá trình thích nghi tự nhiên để làm xơ cứng động mạch và lập luận chống lại việc điều trị tăng huyết áp cao đến khi bước vào giai đoạn ác tính. Một khi bước vào giai đoạn ác tính, huyết áp tâm trương thường vượt quá 140 mmHg và bệnh nhân có dấu hiệu của bệnh tim, đột quỵ hoặc tăng ure máu, tuổi thọ bình quân giảm hơn 25% trong 1 năm Mặc dù có những nghiên cứu như Perrera, người ta vẫn hoài nghi về giá trị của việc điều trị huyết áp cao. cho đến khi có nghiên cứu hợp tác báo cáo về lợi ích của việc điều trị tăng huyết áp trung bình đến nặng (giá trị huyết áp tâm trươngv115-129 mmHg) đưa về giá trị 90-115 mmHg, mà học viên bắt đầu được điều trị
hạ huyết áp và thay đổi lối sống với mục đích bảo tồn chức năng cơ quan đích.
……

Các bạn tải tài liệu tại đây nhé DOWNLOAD